Mục tiêu của nghiên cứunày là phát triển phương pháp định lượng mức độ pha trộn đường mía vào nước éphoa quả (táo) trên cơ sở thành phần đồng vị bền cacbon-13 (d13C)trong đường tách từ sản phẩm thương mại. Phương pháp nghiên cứu bao gồm xác địnhgiá trị d13C trong đường tách từ nước ép táo tươi (đường C3), trongđường sản xuất từ cây mía quang hợp theo chu trình C4 (đường C4) và trong đườngtách từ nước táo ép đóng chai sử dụng khối phổ kế tỷ số đồng vị kết nối với hệphân tích nguyên tố (EA-IRMS). Kết quả cho thấy, giá trị d13C của đườngtách từ nước ép táo tươi (đường C3) có giá trị trong khoảng từ -27,00 đến-24,00‰, trung bình là -25,47‰ (n=6) so với mẫu chuẩn VPDB (Vienna Pee DeeBelemnite). Trong khi đó, giá trị d13C của đường mía có giá trịtrong khoảng từ -13,00 đến -11,00‰, trung bình là -12,47‰ (n=6) so với mẫu chuẩnVPDB. Dựa vào dấu vân tay d13C trong hai loại đường và mô hình hòatrộn hai thành phần đã phát hiện được một (xuất xứ Việt Nam) trong số 9 mẫu nướctáo ép đóng chai mua từ siêu thị trên địa bàn Hà Nội có mức pha trộn đường míavào sản phẩm cao đến 96%, khác xa số liệu công bố trên nhãn là 5%. Kỹ thuật tỷsố đồng vị được khuyến cáo là có độ tin cậy cao nên cần được áp dụng để đánhgiá chất lượng sản phẩm nước ép hoa quả lưu thông trên thị trường Việt Nam nhằmđảm bảo quyền lợi người tiêu dùng.