Nghiên cứu do nhóm tác giả: Vũ ThịBạch Phượng, Trần Thị Tạ Oanh và Quách Ngô Diễm Phương – Trường Đại học Khoahọc tự nhiên và Đại học Quốc gia thành phố Hồ Chí Minh thực hiện.
Xương rồng Opuntia dillenii (Ker Gawl.) Haw là loài thực vật được sử dụng trong dângian để chữa một số bệnh như mụn nhọt, bỏng, viêm dạ dày, rắn cắn…; nhưng đếnnay vẫn còn rất ít những nghiên cứu về hoạt tính sinh học của xương rồng, đặcbiệt là bộ phận gai. Do đó, việc khảo sát hoạt tính sinh học của gai và nghiêncứu khả năng nuôi cấy in vitro gai xương rồng là một nghiên cứu đángđược quan tâm. Trong nghiên cứu này, cao ethanol của ba bộ phận ruột, vỏ, gaiđược đem đi khảo sát hoạt tính kháng oxy hóa bằng phương pháp Yen, Duh, 1993,hoạt tính kháng khuẩn bằng phương pháp đo đường kính vòng vô khuẩn, sau đó tiếnhành định tính các nhóm chức có trong cả 3 bộ phận trên bằng các phản ứng địnhtính đặc trưng. Kết quả cho thấy, gai xương rồng là bộ phận có hoạt tính khángoxy hóa và kháng khuẩn cao hơn hẳn so với bộ phận ruột và vỏ.Cả ba bộ phậnruột, vỏ, gai đều chứa flavon, chalcon, leucoantocyanidin. Đồng thời, nghiêncứu này cũng đã có được các kết quả khả quan trong các thí nghiệm tạo chồi, rễvà gai của cây xương rồng: môi trường thích hợp cho việc tạo cụm chồi xươngrồng là Murashige, Skoog, 1962 (MS) chứa 1 mg/1 benzylaminopurine (BA) và 0,1mg/1 naphthaleneacetic acid (NAA); cho việc tạo rễ là MS chứa 0,5 mg/1 IBA vớiđiều kiện không có ánh sáng; GA3 có tác dụng đến việc phát triển về chiều dàicũng như số lượng gai trong môi trường rắn lẫn môi trường lỏng.